Những vần thơ của người cựu chiến binh Hải Phòng - Nguyễn Đình Yên viết tặng mẹ đồng đội khiến nhiều người đọc mà rơi nước mắt...
MẸ THỔI XÔI
Kính tặng Mẹ đồng đội của tôi
Nguyễn Đình Yên
- Cứ Hai mươi bảy tháng bảy
- Mẹ lại lúi húi
- Đãi nếp thổi xôi
- Chẳng biết con hy sinh ngày nào?
- Thôi, đành lấy ngày này làm giỗ!
- Nhớ trước lúc đi B
- Con về gặp Mẹ lần cuối
- Hỏi thích ăn gì?
- Con toét cười:
- Con chỉ thích ăn xôi
- Hạt nếp làng mình
- Mặn chát mồ hôi
- Thổi thành xôi
- Đậm đà khó quên Mẹ nhỉ?
- Mẹ vào buồng
- Vỗ thúng, dốc nia
- Vét xước ngón tay
- Chỉ còn miệng bơ gạo nếp!
- Cái ngày ấy sao mà khổ vậy
- Sức trai con
- Gạo tẻ
- Cũng chẳng được bữa no!
- Lụi cụi thổi xôi
- Hai mắt Mẹ nhòe những nước
- Mẹ mếu máo cười:
- Rạ ướt quá con ơi!
- Miệng bơ gạo nếp
- Khi thổi thành xôi
- Niêu thì rộng, dính nồi hết cả
- Mẹ dẫu khéo đơm
- Cũng chẳng được bát đầy!
- Nhìn ảnh con
- Khói hương động nét cười
- Biết rằng cúng phải bày xôi nếp
- Bỗng lòng Mẹ trào lên nỗi tiếc:
- Sao ngày ấy
- Con không nói con thèm cơm tẻ con ơi!