Tôi và anh lấy nhau từ khi hai đứa mới tốt nghiệp đại học. Tôi làm tiểu thư nhà giàu, còn anh là nhân viên kinh doanh. Ban đầu, bố mẹ phản đối cuộc hôn nhân này vì tôi và anh không môn đăng hộ đối. Thế nhưng, tôi vẫn quyết định kết hôn với anh và bắt đầu cuộc sống với hai bàn tay trắng.
Sau hai năm kết hôn, kinh tế của gia đình tôi dần dần ổn định khi chồng được lên chức làm trưởng phòng kinh doanh của công ty. Chồng tôi vẫn một mực yêu thương và chăm sóc vợ. Thế nhưng, tôi vẫn buồn phiền vì chuyện chăn gối của vợ chồng không được hòa hợp.
Tôi cảm thấy bị đau sau mỗi lần ‘lên giường’ với chồng. Lý do là vì tôi bị ‘sa mạc hóa’. Mỗi lần quan hệ, tôi đều phải dùng chai dung dịch bôi trơn để hỗ trợ.
Tuy nhiên, anh cũng nhiều lần tức giận vì tôi không thấy hứng thú. Chồng tôi bảo: “Nhìn em trơ như khúc gỗ thì còn hứng thú gì nữa. Chán không thể tả được”. Sau đó, chồng tôi lại bỏ ra phòng khách ngủ.
Khoảng nửa năm nay, chuyện chăn gối của chúng tôi rất ít xảy ra. Tuy nhiên, tôi không thấy anh thay đổi bất cứ điều gì. Anh vẫn yêu thương và chăm sóc tôi. Buổi chiều, anh đi làm về đúng giờ để cùng tôi đi chợ và nấu cơm.
Thế nhưng gần đây, tôi vô tình phát hiện ra chai dung dịch bôi trơn của mình để trong nhà tắm lâu không dùng nay chỉ còn mấy giọt. Tôi bắt đầu ngờ ngợ chuyện gì đó không hay đang xảy ra. Để thử chồng, tôi mua một chai mới. Và thật bất ngờ khi một tuần sau, chai đã nhẹ hẳn đi mặc dù chúng tôi không hề quan hệ với nhau.
Tôi bắt đầu nghi ngờ và nhất quyết tìm ra bí mật của chồng. Khi anh đi tắm, tôi liền mở điện thoại và máy tính để xem anh có nhắn tin với cô gái nào không. Nhưng thật sự là không có ai cả.
Cuộc gọi và nhắn tin nhiều nhất là cậu phó phòng kinh doanh. Vì kỹ tính, tôi cũng mở tin nhắn của chồng và cậu ta ra đọc để xem cậu phó phòng kinh doanh có giúp anh ngoại tình . Nhưng tin nhắn chỉ là lịch hẹn đi gặp khách hàng và công việc.
Dù không có dấu hiệu gì về việc ngoại tình của chồng nhưng tôi vẫn theo dõi anh. Mỗi buổi sáng, tôi đều kiểm tra chai dung dịch. Tôi biết anh rất ngại đi mua nên anh sẽ mang đi khi cần thiết.
Và lần này, khi chai dung dịch biến mất, tôi đã nghỉ việc để theo dõi anh. Buổi sáng, anh vẫn đến công ty. Ngồi ở quán nước đối diện công ty của chồng mà mãi không thấy anh đi ra. Đến gần trưa, ở công ty tôi có công việc gấp nên tôi không thể theo dõi anh được nữa.
Lần thứ 2 thấy chai dung dịch biến mất, tôi quyết định xin nghỉ với lý do bị ốm để theo dõi chồng. Đến gần trưa, tôi thấy chồng và cậu phó phòng kinh doanh đi ra khỏi công ty.
Hai người đi hai xe khác nhau. Họ đi đến một quán ăn cách công ty khoảng 5 km. Sau khi ăn xong, tôi nghĩ họ sẽ về nhưng không ngờ cả hai lại vào một nhà nghỉ trong ngõ hẹp đằng sau quán ăn.
Trong đầu tôi nghĩ rằng chồng đã ngoại tình và cậu phó phòng kinh doanh cũng thế. Chắc cả hai đã hẹn gặp bồ ở đây.
Ngay sau khi chồng vào nhà nghỉ, tôi liền theo sau. Tôi đưa ảnh chụp chung cùng chồng và giấy đăng ký kết hôn, đề nghị lễ tân cung cấp số phòng của chồng tôi.
Ban đầu, cô lễ tân không đồng ý. Tôi dọa sẽ gọi người thân làm công an đến đây nên cô gái đó mới cho biết số phòng của anh. Nhưng cô ta không chịu đưa chìa khóa phòng. Tôi tức giận đi lên phòng nghỉ của chồng. Trong lòng như có lửa đốt, lúc đó tôi nghĩ, tôi sẽ đánh cô nhân tình của chồng bầm tím mặt mày.
Đến phòng của chồng, tôi gõ cửa. Nhưng 5 phút qua đi mà vẫn không ai mở cửa nên tôi gõ mạnh hơn.
- Ai đấy!
- Chào anh, tôi là nhân viên phục vụ đồ ăn lên phòng ạ.
- Tôi đâu có gọi đồ đâu.
- Dạ, hôm nay nhà nghỉ của chúng em mang khuyến mãi đồ ăn cho khách. Anh mở cửa để nhận đồ ăn giúp để em còn đi đưa cho các phòng khác nữa ạ.
Tôi giả thành nhân viên nhà nghỉ để lừa chồng. Cuối cùng, anh cũng mở cửa. Và anh hoàn toàn sốc khi người ngoài cửa là tôi. Tôi đẩy chồng qua một bên và vào tận giường. Lật tấm chăn lên, tôi hoàn toàn ‘chết lặng’.
Đó không phải là một cô gái mà chính là cậu phó phòng kinh doanh. Trên người cậu ta không có một mảnh vải che thân. Chai dung dịch bôi trơn của tôi chồng đang đặt trên bàn.
Tôi nhìn cậu ta rồi nhìn chồng. Tôi nhếch mép cười mỉa mai rồi quay đi. Trong đầu tôi lúc đó hoàn toàn trống rỗng. Một lúc sau, chồng đuổi kịp tôi. Anh ta quỳ xuống xin tôi tha thứ. Chồng bảo không muốn mất tôi. Anh ta chỉ trót dại.
Tôi đỡ anh ta đứng dậy. Sau đó, cho anh ta một cái tát trời giáng và hét lên: “Đây không phải lần đầu của anh. Đây là lần thứ n, anh và cậu ta đã dùng hết ba chai dung dịch bôi trơn rồi còn gì.
Anh không đáng nhận được sự tha thứ của tôi. Tôi khinh anh”. Nói rồi, tôi bỏ chạy. Tôi về nhà và dọn dẹp quần áo của chồng và vứt ra ngoài cổng. Anh ta sẽ phải trả giá cho việc phản bội tình yêu của tôi.