(GD&TĐ) - Từ quốc lộ 38, qua thị trấn Dần khoảng 1 km, chúng tôi có mặt tại ngôi nhà của chị Đoàn Thị Mỳ và anh thương binh 1/4 Trần Văn Minh ở thôn Bái, xã Trung Thành, huyện Vụ Bản, tỉnh Nam Định...
Gắn cuộc đời với chàng thương binh
Trong ngôi nhà 3 gian xây bằng gạch vôi vữa, mái ngói đã xỉn màu, trên đốc nhà còn ghi rõ: “Hoàn thành tháng 5/1999” đang quây quần một gia đình. Nghe tiếng xe máy vào sân, chị Mỳ từ cửa bước ra chào và mời tôi vào trong nhà rót cốc nước chè xanh….
Trò chuyện hồi lâu được nghe anh Trần Văn Minh kể: “Sau giải phóng miền Nam được 1 năm thì cuộc chiến tranh biên giới tây nam diễn ra. Không mảy may suy nghĩ hơn thiệt, Minh cũng như bao thanh niên thời bấy giờ viết tâm thư, xin được vào các “điểm nóng” để hoàn thành nghĩa vụ của người thanh niên”.
Tháng 2/1976 nhập ngũ, Minh được biên chế vào đơn vị xe tăng thiết giáp thuộc e96/ QK9, tham gia chiến đấu ở chiến trường biên giới tây nam tháng 2/ 1978, trong một lần đi làm nhiệm vụ (ở Tịnh Biên, An Giang), xe chúng tôi vấp phải mìn của địch. Mìn nổ, Minh ngất đi.
Một tuần sau tỉnh dậy, Minh chỉ thấy xung quanh tối om, sờ lên đầu thấy quấn băng kín mít. Mãi về sau, bác sĩ mới nói: “Anh bị nhiều mảnh mìn găm vào mặt. Dù đã cố gắng nhưng chúng tôi vẫn phải khoét bỏ đôi mắt thì mới cứu anh được”. Từ đó anh mù hai mắt và gần như điếc hoàn toàn rồi được đưa ra điều trị tại trại thương binh ở Liêm Cần, huyện Thanh Liêm, tỉnh Hà Nam
Anh chị biết nhau và xây dựng gia đình thông qua hai người anh trai nhân một ngày mà hai anh vào thăm Minh ở trại thương binh. Vốn hai anh cùng công tác trong một cơ quan và chơi rất thân.
Ngày đó, ai cũng can chị, đời con gái không nên rước họa vào thân! Nhưng chị quyết vượt qua mọi trở ngại để trở thành vợ anh.
Chị Đoàn Thị Mỳ và anh Trần Văn Minh (thương binh 1/4) |
“Chị 4 giỏi”
Ngày mới xây dựng gia đình, kinh tế gặp nhiều khó khăn, bố mẹ già yếu, chồng thương binh nặng mù cả hai mắt lại đau yếu mỗi khi trái nắng trở trời nên mọi công việc trong nhà đều đè nặng lên đôi vai chị. Mỗi ngày chị thức dậy từ 3h sáng lo bữa ăn sáng cho chồng, con. 6h đạp xe chở hai con đến trường rồi tranh thủ về làm đồng.
Chị tâm sự: “Nhiều hôm đi làm đồng về bụng dạ cồn cào, nhưng nhìn nồi cơm lỏng lẻo, tôi giả bộ ra ngoài đuổi gà, quát lợn để cho mấy bố con ấm bụng... Hay những lúc trong túi có tiền nhưng không dám mua bộ đồ mới; nhỡ các con cần mua sách vở, nộp tiền trường thì lấy đâu ra”.
Mặc dù hoàn cảnh khó khăn là vậy nhưng chị vẫn cố gắng làm lụng, nuôi các con ăn học đến nơi đến chốn. Công việc đồng áng chị đều tự làm chứ không hề thuê một ai. Các con khi dần lớn lên bắt đầu phụ giúp, đỡ đần mẹ làm việc. Thấu hiểu nỗi vất vả của mẹ, các con chị đều ngoan ngoãn, chịu khó học tập và thành đạt. Hiện giờ họ đã xây dựng gia đình và có công ăn việc làm ổn định.
Đến nay anh chị đã có 2 cháu nội và 3 cháu ngoại. Bên cạnh công việc gia đình, chị còn tích cực tham gia công việc xã hội. Năm 1995 - 2013 chị là uỷ viên BCH Hội phụ nữ xã, chi hội trưởng phụ nữ thôn Bái, là Đại biểu hội đồng nhân dân xã nhiệm kỳ 1994 - 2000.
Chi hội cũng như bản thân chị năm nào cũng hoàn thành tốt nhiệm vụ được cấp uỷ, chi bộ thôn đánh giá cao trong khói đoàn thể tham gia vận động các hội viên hưởng ứng các phong trào của Hội phụ nữ góp phần hoàn thành nhiệm vụ chính trị của địa phương, nhất là chương trình xây dựng nông thôn mới, xây dựng gia đình văn hóa, xây dựng và phát triển kinh tế hộ gia đình nên bà con trong xã, thôn thường gọi chị với cái tên trìu mến “chị 4 giỏi.”
Trần Thông