Mẹ dọa đuổi 2 vợ chồng tôi ra khỏi nhà vì vợ quá vô duyên

Vợ tôi tháo vát, thơm thảo, nấu ăn ngon, chăm con giỏi, nói chung cái gì cũng tốt. Chỉ phải mỗi cái xấu, cô ấy vô duyên quá.

Mẹ dọa đuổi 2 vợ chồng tôi ra khỏi nhà vì vợ quá vô duyên

Tôi quen Lan từ ngày cô ấy đang đi học, còn tôi đã đi làm. Lúc ấy tôi thích cô ấy vì Lan tính rất vô tư, vui vẻ, hay nói, hay cười lại khá nhanh nhẹn, tháo vát. Lúc đó, dù yêu nhau nhưng tôi là dân công trình nên cũng rất bận, chẳng mấy khi gặp nhau.

Thời gian Lan ra trường, tôi đưa em về nhà chơi được 3 lần thì quyết định tổ chức đám cưới, tôi thấy Lan tính nết khá tốt, mà tôi cũng không còn trẻ để chọn lựa lâu nữa, lúc đấy tôi đã 28 tuổi rồi. Tuy nhiên sống chung một thời gian, tôi phát hiện ra Lan vô tư quá hóa vô duyên.

Lan hay nói, nhưng có nhiều lúc cô ấy nói năng hay bị hớ, khiến mọi người chẳng biết nói lại thế nào. Trong khi mọi người chẳng ai đáp lời thì Lan cứ thao thao bất tuyệt, tự nói tự nghe. Có lần trong bữa cơm, mọi người vừa ăn vừa xem tivi, đến đoạn chiếu c ảnh hài hước , Lan cười phá ra, trong khi cô ấy đang nhai cơm, thế là cơm bay ra tứ tung khắp mâm, văng cả vào mặt bố mẹ chồng. Bố mẹ tôi đờ người, Lan thì vừa cười vừa xin lỗi. Bữa đó cả nhà tôi đứng dậy không ai ăn thêm nữa.

Rồi có lần, có bác hàng xóm bạn với mẹ tôi sang chơi, con gái bác ấy bằng tuổi tôi nhưng chưa lập gia đình. Vợ tôi nói chuyện một hồi rồi hỏi: “Chị Nga nhà bác mãi không lấy chồng nhỉ, ở quê cháu gái 30 là ế rồi, thành bà cô tổ rồi đấy”. Lan cứ nói mà không để ý sắc mặt bác hàng xóm tái đi vì giận. Mẹ tôi thấy thế vội vàng nói át sang chuyện khác.

Rất nhiều lần tôi góp ý với vợ rồi, nhưng Lan cứ ậm ừ cho qua mà vẫn chứng nào tật nấy.

Nhất là sau khi Lan sinh con , cô ấy cho con bú nhưng chả có ý có tứ gì. Nhà đông người, thậm chí có lần bạn tôi đến, toàn đàn ông, Lan ngồi giữa nhà vô tư vạch áo cho con bú. Bạn tôi thấy thế ngượng thay, ngồi được lúc kiếm cớ ra về hết.

Sau lần đấy, tôi quá giận nên đã mắng vợ một trận. Lan sụt sịt khóc lóc, bảo cô ấy sẽ rút kinh nghiệm, không như thế nữa.

Vậy mà chỉ được đúng mấy ngày vợ ít nói lại, vừa rồi cô ấy làm bố mẹ tôi giận đến mức cả tuần không thèm nhìn mặt, nói chuyện gì với vợ chồng tôi. Thậm chí còn bảo tôi lo mà dọn ra ngoài sống cho thoải mái.

Mô tả ảnh.
Ảnh minh họa

Số là hôm đấy mẹ tôi bị đau bụng, bà có tiền sử đau dạ dày nhiều năm nên tôi đưa mẹ vào viện khám, lúc về tôi mua rất nhiều thuốc theo chỉ định của bác sĩ . Về đến nhà, đưa bà vào phòng nằm nghỉ, vợ tôi vào theo. Chưa hỏi han bà được 1 câu, vơ tôi giơ túi thuốc lên hỏi vồ vập: “Sao mẹ phải uống nhiều thuốc thế, bác sĩ có bảo mẹ bị u iếc gì không mà lắm thuốc thế này. Uống ngần này thuốc tây không chết vì đau cũng chết vì thuốc”.

Mẹ tôi lúc đó tức đến tái mặt, may là bà không mắc chứng cao huyết áp, nếu không cũng vì cô ấy mà tức chết. Tôi hối quá, đáng ra phải dặn vợ mình trước, tiếc là tôi không kịp bịt miệng vợ lại, để vợ nói toàn những điều không nên nói. Mẹ tôi dằn từng chữ: “Đúng tôi sắp chết rồi”. Rồi bà quay mặt vào tường không thèm nói năng câu gì nữa.

Tôi ngoắc vợ ra ngoài, cô ấy vẫn vô tư không biết mình vừa gây ra tội trạng gì. Thú thật, tôi chán đến không muốn nói nữa. Giờ chả biết phải làm sao để dạy bảo cô ấy cho bớt cái thói vô duyên đi, nếu cứ tình hình này, chắc tôi còn phải khổ vì cô ấy dài dài nữa.

Theo Phunutoday

Tin tiêu điểm

Đừng bỏ lỡ