Nghiên cứu được cho là có thể cung cấp một hướng tiếp cận và cơ hội hoàn toàn mới cho các dự án quay trở lại lập căn cứ hoặc thậm chí là định cư dài hạn trên đó trong tương lai. Trong nghiên cứu, các nhà khoa học đã phân tích các mẫu đá trên mặt trăng và họ phát hiện rằng trong đó có chứa các mảnh thủy tinh bên trong là nước.
Các hạt thủy tinh này được hình thành khi magma phun trào từ bên trong mặt trăng hàng tỷ năm trước đây và đã mang theo lượng nước bên dưới đưa lên bề mặt. Sau đó, các nhà khoa học tiếp tục dùng dữ liệu vệ tinh thu thập bởi tàu thăm dò của Ấn Độ nhằm xác định vị trí của các hạt thủy tinh chứa nước. Kết quả cho thấy có nhiều khu vực trên mặt trăng, xa các cực, có nhiều các vật liệu núi lửa có chứa nước.
Trong nhiều năm, các nhà khoa học đã nghĩ rằng mặt trăng hoàn toàn khô. Tuy nhiên tới năm 2008, họ phát hiện rằng có nước nằm trong những hạt thủy tinh từ đá núi lửa thu thập bởi các sứ mạng Apollo tiến hành vào những năm 1970. Từ đó, người ta ngày càng tìm ra thêm nhiều bằng chứng khác về sự hiện diện của nước trên mặt trăng.
Tuy nhiên vẫn còn đó những dấu hỏi về nước bên dưới lòng mặt trăng. Và nghiên cứu lần này đã trả lời cho câu hỏi đó nhờ vào những dữ liệu vệ tinh thu thập bởi thiết bị Moon Mineralogy Mapper (lập bản đồ khoáng vật mặt trăng) trên tàu vũ trụ Chandrayaan-1 quay quanh quỹ đạo mặt trăng.
Có điều, nghiên cứu lần này vẫn chưa xác định được chính xác bao nhiêu nước trên mặt trăng. Dù vậy, các nhà nghiên cứu đã xác định được bản đồ những “điểm nóng nhiều nước” gần khu vực hạ cánh của Apollo 15 và 17. Thông tin này là cực kỳ hữu ích bởi nếu con người quay trở lại mặt trăng, họ có thể đào xuống dưới bề mặt của nó để lấy nước thay vì phải mang từ dưới Trái đất lên.
Sắp tới, chắc chắn sẽ có thêm nhiều nghiên cứu khác được thực hiện nhằm làm rõ thêm vị trí cũng như lượng nước chính xác trên mặt trăng, cung cấp thêm cơ hội mới cho các dự án mặt trăng được tiến hành.