(GD&TĐ)-Bà Helen Foster, Trưởng văn phòng quan hệ đối tác phát triển quốc tế, Trường Đại học Nottingham – một trong những trường ĐH tốp đầu của nước Anh - cho rằng, một trong những yếu tố vô cùng quan trọng làm nên thành công của chương trình liên kết quốc tế chính là sự cẩn trọng trong việc lựa chọn đối tác.
Bà Helen Foster, Trưởng văn phòng quan hệ đối tác phát triển quốc tế, Trường ĐH Nottingham. Ảnh: gdtd.vn |
Bà có thể chia sẻ kinh nghiệm thành công trong thực hiện liên kết đào tạo quốc tế tại trường ĐH Đại học Nottingham?
Bà Helen Foster: Chúng tôi đã liên kết thành công tại Thái Lan, Trung Quốc và Việt Nam. Đặc biệt, có thể kể đến việc mở hai chi nhánh lớn của Đại học Nottingham tại Trung Quốc và Malaysia với số lượng học sinh học tại 2 địa điểm này lên tới gần 10.000 sinh viên. Trong số các trường đại học của Anh, Nottingham là trường đầu tiên mở được liên kết đào tạo với các trường của Trung Quốc.
Điều cốt lõi mang đến thành công này là tìm được đối tác tại các quốc gia khác chia sẻ với chúng tôi tầm nhìn của họ và những cam kết về lâu dài. Đây là điều quan trọng nhất. Ngoài ra, nguyên tắc trong hợp tác là hai bên cùng có lợi.
Tại trường của chúng tôi, hoạt động của các phòng khoa và các tổ bộ môn đều có mảng tìm kiếm cơ hội hợp tác quốc tế với cam kết thực hiện chuyên môn vững.
Liên kết đào tạo có tiềm ẩn nhiều rủi ro và làm thế nào để hạn chế thấp nhất những rủi ro đó thưa bà?
Bà Helen Foster: Việc thực hiện liên kết đào tạo có thể có những nguy cơ như: ảnh hưởng danh tiếng cả hai bên và nguy cơ về tài chính. Cụ thể là liệu việc chuẩn bị về tài chính có đầy đủ để chuẩn bị cho quá trình hợp tác hay phục vụ những mục tiêu, từ quan hệ trong chương trình liên kết hay chưa.
Để tránh rủi ro gặp phải khi liên kết đào tạo với nước ngoài, Đại học Nottinghami dành rất nhiều thời gian để tìm hiểu trước khi mở văn phòng đại diện hay trước khi khởi động một chương trình hợp tác nào đó để xác định nguy cơ là gì và làm sao để giảm thiểu nguy cơ. Có thể nói, chúng tôi sẵn sàng đầu tư tiền bạc, công sức để giảm thiểu tối đa những nguy cơ có thể gặp phải.
Như vậy, lời khuyên khi tiến hành các mối quan hệ hợp tác là chúng ta nên đầu tư, bỏ công sức cho việc chuẩn bị mối quan hệ hợp tác đó. Với Đại học Nottingham chúng tôi có một danh sách những việc cần phải làm để không bỏ qua chi tiết nào khi lựa chọn đối tác. Làm sao đảm bảo hiểu các đối tác của mình thông qua các chuyến tham quan hai chiều, gặp gỡ ban giám hiệu hai bên và đảm bảo trường hợp tác phải được công nhận chứ không phải một trường vô danh nào đó.
Còn về vấn đề đảm bảo chất lượng đối với các chương trình liên kết đào tạo?
Bà Helen Foster: Trước hết, trong biên bản thỏa thuận giữa hai bên phải ghi rõ làm sao đo lường được chất lượng của chương trình giảng dạy, cũng như quản lý được chất lượng và bảo đảm được chất lượng của chương trình.
Thứ hai là tùy thuộc vào chương trình đào tạo cụ thể, ví dụ một số trường hợp tác theo hình thức nhượng quyền. Cách này sẽ tạo sơ hở cho đối tác rất nhiều cơ hội tự do trong liên kết. Nottingham tuyệt đối không làm điều này nhưng một số đối tác khác đã làm. Hay chương trình chuyển giao tín chỉ thì cách quản lý của họ sẽ khác. Trong hợp đồng thỏa thuận của chúng tôi đảm bảo chất lượng phải theo quy chuẩn của trường trong hợp đồng này.
Xin cảm ơn bà!
HN (thực hiện)