Cô giáo viết tâm thư chia sẻ với học sinh về dịch Covid-19

Cô giáo viết tâm thư chia sẻ với học sinh về dịch Covid-19

Trước tình hình dịch bệnh Covid-19 diễn biến phức tạp, ngành giáo dục đã cho các em học sinh nghỉ học đến hết tháng 2. Do đó nhiều gia đình và các bậc phụ huynh lo lắng trước dịch bệnh và nguy cơ lây nhiễm.

Chính vì vậy để chia sẻ với phụ huynh và học sinh, cô Chu Ngọc Thanh (40 tuổi, giáo viên Ngữ Văn, Trường THCS Hùng Vương, huyện Ia Grai, tỉnh Gia Lai) đã viết tâm thư gửi đến các em học sinh của mình.

Theo cô Thanh, ban đầu cô làm một bài thơ nói về dịch bệnh Covid – 19, tuy nhiên bài thơ vẫn chưa diễn tả và bộc lộ được hết ý cô muốn nói. Chính vì vậy cô đã viết một bức thư rồi chia sẻ lên mạng xã hội để gửi gắm đến học trò thân yêu của mình.

“Mình muốn chia sẻ bức thư này để mọi người biết mặc dù tình hình dịch bệnh Covid-19 đang diễn biến phức tạp, tuy nhiên ngành chức năng đang ngày đêm nổ lực chống dịch. Bên cạnh đó, muốn nhắn nhủ đến các em học sinh bình tĩnh, cùng giúp đỡ nhau vượt qua cơn dịch bệnh. Dù còn nhiều khó khăn, vất vả, nhưng chỉ cần sự đoàn kết của dân tộc Việt Nam thì mọi dịch bệnh đều có thể đẩy lùi.”, cô Thanh tâm sự.

Cô Thanh với bức tâm thư về dịch bệnh Covid-19 đầy xúc động trên mạng xã hội.
Cô Thanh với bức tâm thư về dịch bệnh Covid-19 đầy xúc động trên mạng xã hội. 

Bức tâm thư của cô giáo Chu Ngọc Thanh có đoạn:

Các em học sinh thân mến!

Các em thấy đất nước mình có tuyệt diệu hay không? Trước hết, cô muốn các em khắc sâu trong tim mình bóng hình đất nước. Và giờ thì cô sẽ nói rõ lí do vì sao cô lại muốn các em làm điều đó.

Vài ngày nữa, các em sẽ đi học trở lại sau hai tuần nghỉ học để phòng chống sự lan truyền của dịch Covid 19. Cô trò ta sẽ sắp gặp lại nhau sau một thời gian dài được nghỉ, và rồi, cô lại tiếp tục công việc của mình với những bài giảng mê say. Để chuẩn bị cho những bài giảng ấy, cô muốn bắt đầu bằng câu chuyện về đất nước mình trong những ngày vừa qua, những ngày mà báo đài và các cơ quan truyền thông nói rất nhiều về dịch bệnh.

Dịch bệnh thật khủng khiếp phải không các em? Nhưng hôm nay, cô không muốn nói về sự khủng khiếp ấy, cô cũng không muốn nói nhiều về cách phòng chống dich, bởi vì điều đó đã được Bộ y tế nhắc nhở hàng ngày. Cô chỉ muốn nói với các em về hình ảnh của đất nước ta trong cuộc chiến chống lại dịch bệnh với sự vào cuộc của cả hệ thống chính trị, với sự hi sinh cao cả của đội ngũ y bác sỹ, với sự thận trọng đầy trách nhiệm của tất cả mọi người… Bởi cô cho rằng, những bài học này, sách giáo khoa và chương trình học tập sẽ không cập nhật ngay được.

Các em thấy không? Theo cái lí lẽ bình thường thì khi điều gì khủng khiếp đang xảy ra , người ta sẽ phải lo cho mình trước nhất. Nhưng đất nước mình đã không làm như vậy! Ngoại trừ một số rất ít người thừa nước đục thả câu, tích trữ và nâng giá khẩu trang để trục lợi, thì còn lại là tất cả những người có trách nhiệm đang làm những việc rất nhân văn mà không có bất cứ công dân của một quốc gia nào làm được. Dưới sự chỉ đạo của Đảng, Chính phủ đã ra tuyên bố: “chống dịch như chống giặc”, kèm theo một lời hiệu lệnh: “Trong cuộc chiến này sẽ không có ai phải ở lại phía sau”, để từ đó, chúng ta đã viết tiếp được bao điều kỳ diệu về dân tộc của mình.

Chúng ta đã đón 950 công dân trở về rồi chăm sóc tập trung trong các doanh trại để thực hiện cách ly và theo dõi với chế độ ăn uống, ngủ nghỉ rất chu đáo. Rất nhiều những chiến sỹ phải vào rừng ở với thái độ rất vui vẻ và tự nguyện để nhường doanh trại của mình cho đồng bào mới về từ vùng dịch... 

... Và khi vùng tâm bệnh Vũ Hán chao đảo, ngả nghiêng với những con số người chết vì dịch bệnh gia tăng, đã có cả hàng trăm người đăng ký để được đến vùng tâm bệnh đón đồng bào mình trở về cũng như làm nhiệm vụ tiếp tế cho nước bạn. Rồi 15 người trong số hàng trăm người đăng ký đó đã may mắn trúng tuyển, họ đã tới Vũ Hán, chuyến bay làm nhiệm vụ quốc gia và quốc tế cũng đã hạ cánh an toàn đưa 35 người Việt trong vùng tâm bệnh trở về nước trong sự quan tâm , xúc động chan chứa nghĩa tình. Một bạn công nhân của một công ty thiết bị y tế nói với đầy lòng tự hào: “Cám ơn các bạn, họ đã được về, còn chúng tôi đang tăng ca để sản xuất khẩu trang bảo vệ mọi người”.

Còn đội ngũ những y bác sỹ thì làm việc đêm ngày, quyết phải khống chế bằng được dịch ấy. Họ vừa phải lo chữa trị cho bệnh nhân, vừa giam mình trong phòng nghiên cứu để “bắt” được con vi rút Corona. Dù phải “mặc quần áo phòng hộ trong suốt ca làm việc, mồ hôi ướt sũng, kính mờ đi, mặt hằn vết khẩu trang, nước không được uống và thậm chí không dám đi vệ sinh trong suốt ca làm việc” nhưng họ không một lời than thở. Sự hi sinh thầm lặng này đâu nói được bằng lời phải không các em?

Thật tuyệt vời khi sự hi sinh đó của họ được đáp trả lại thật xứng đáng bởi họ đã thành công khi Việt Nam là nước đầu tiên trên thế giới phân lập được virut, điều chế được kít thử chỉ trong vòng 7 tiếng. Mới đây nhất, Chính phủ đã triển khai khẩn cấp nhiệm vụ khoanh vùng, cách ly khu vực có dịch tại xã Sơn Lôi, huyện Bình Xuyên, tỉnh Vĩnh Phúc, lập 8 chốt ở những điểm thuận lợi trên những con đường đi vào và đi ra xã Sơn Lôi.

Ngành y tế cũng mua sắm rất nhiều trang thiết bị, lập bệnh viện dã chiến, chủ động đối phó với đại dịch. Những người bình thường thì đi phát khẩu trang miễn phí. Ngay cả các em bé cũng góp tiền mừng tuổi của mình để ủng hộ mua khẩu trang. Ở các nhà trường, thầy cô luôn trực chiến, chờ có lệnh là “vào cuộc” theo chỉ đạo của cấp trên. Trong thời gian trực chiến đó, thầy cô đã quét dọn sân trường, lau chùi vệ sinh phòng học, rắc vôi khắp trường, phối hợp với y tế để phun thuốc phòng dịch đến từng lớp học với mong muốn sẽ tạo ra một môi trường sạch sẽ nhất không có vi khuẩn để đón các em quay trở lại đi học.

Tất cả đã nỗ lực hết mình, nỗ lực hơn cả 200% sức lực của mình, nên mặc dù biên giới nước mình rất sát Trung Quốc, mặc dù có nhiều công dân nước mình từ Vũ Hán trở về, nhưng đến nay, cả nước ta mới chỉ có 16 ca bị nhiễm virut Crona, trong số đó có 6 người đã được ra viện. Có thể sắp tới sẽ có thêm một số ca nhiễm nữa, vì lúc đầu có một số người trở về từ Trung Quốc nhưng không hợp tác với các cơ quan chức năng nên chúng ta không thể nào kiểm soát hết được, nhưng cô tin rằng ngành y tế nước ta sẽ khống chế được dịch bệnh, bởi vì các bác sỹ của chúng ta rất tài giỏi và tận tâm, chính sách của Đảng và Nhà nước ta lại rất nhân văn nữa.

Cả thế giới nghiêng mình trước một Việt Nam bé nhỏ nhưng giàu lòng nhân đạo, nhân ái, nhân từ; cả thế giới ái mộ một Việt Nam tài giỏi đi đầu trong công tác phân lập để “bắt” được con virut khủng khiếp đó. Cô cũng cảm thấy mình thật may mắn khi được làm công dân của nước Việt Nam, và cô thật sự tự hào về đất nước mình, các em ạ! Cô cũng muốn cảm ơn Đảng, Chính phủ và đội ngũ y bác sỹ thật nhiều nữa. Họ đã làm tất cả để chúng ta có thể được bình yên, bởi sự bình yên trong tâm hồn mới là vô giá... 

...Cô hi vọng rằng các em sẽ khắc sâu trong tim mình bóng hình đất nước hôm nay, sẽ cảm ơn thật nhiều nước Việt Nam hôm nay đã cho ta được sống trong niềm hạnh phúc được sẻ chia, được che chở. Cô tin rằng, tình yêu đất nước sẽ giúp các em được hạnh phúc và sẽ trở thành một thứ vốn liếng quý giá để sau này giúp các em trở thành người giàu có về tất cả. Còn bây giờ, cho phép cô được khép lại dòng tâm sự hôm nay.

Thầy Nguyễn Tiết - Hiệu trưởng Trường THCS Hùng Vương cho biết, hiện học sinh của trường vẫn đang được nghỉ học. Tuy nhiên, phòng Y tế và các các giáo viên vẫn thay nhau trực hàng ngày để vệ sinh, khử trùng cơ sở vật chất sẵn sàng để các em học sinh đi học trở lại.

Cũng theo vị hiệu trưởng, nhà trường vẫn thường xuyên cập nhật các thông tin về dịch bệnh Covid-19 để tuyên truyền đến các phụ huynh, học sinh.

Tin tiêu điểm

Đừng bỏ lỡ